Với sự thay đổi của bối cảnh lịch sử và văn hoá từ những năm thập niên 50 đến đầu 2000, thời trang của phụ nữ ở “Hòn ngọc Viễn Đông” cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng và có những “cú chuyển mình” mạnh mẽ. Phụ nữ Sài Gòn lúc bấy giờ với tư tưởng hiện đại và cởi mở luôn sẵn sàng cập nhật và đón nhận những xu hướng thời trang mới đang thịnh hành nơi trời Âu. Họ luôn xuống phố đầy tự tin, phóng khoáng và kiêu hãnh trong những trang phục thời thượng và “mode” nhất. Với tư duy thời trang sành điệu, không ngại đổi mới, những người phụ nữ Sài Gòn “sành” mặc đã truyền lại cho con cháu những tinh hoa văn hoá thời trang “vượt thời gian”.
Trong những năm 50 - 70, áo dài được xem là trang phục chuẩn mực đương thời và được các quý cô diện thường xuyên trong các họat động hằng ngày. Phụ nữ miền Nam luôn gắn liền trong hình ảnh áo dài duyên dáng và kín đáo. Khác với áo dài truyền thống suông rộng nơi đất Kinh Kỳ, áo dài phong cách Raglan (một sáng tạo của Nhà may Dung ở Đakao) được phụ nữ miền Nam ưa chuộng hơn cả. Thiết kế này được cách điệu với phần cổ cao kín đáo, tay áo dài nối một góc 45 độ từ cổ và phần thân được may chít eo, ôm sát cơ thể. Đây cũng chính là thiết kế góp phần định hình cho phong cách áo dài Việt Nam ngày nay.
Vào đầu thập niên 60, áo dài chính thức trải qua cuộc cách tân mới đầy táo bạo và được lăng xê nồng nhiệt bởi Madame Trần Lệ Xuân - Đệ nhất thanh lịch tại Sài Gòn. Trong chuyến công du châu Âu năm 1963, hình ảnh bà Trần Lệ Xuân trong thiết kế áo dài cách tân không cổ, tay lửng đầy hiện đại cùng đôi găng tay trắng quý phái và túi xách cùng tông màu nhanh chóng lọt vào ống kính của các phóng viên quốc tế. Mặc dù để lại không ít tranh cãi nhưng thiết kế này nhanh chóng được các thiếu nữ Sài Thành học theo và ưa chuộng. Vì thế, “mốt” áo dài không cổ còn được biết đến với cái tên “áo dài bà Nhu” (gọi tắt theo tên chồng bà là Ngô Đình Nhu) hay “áo dài Trần Lệ Xuân”.
Về sau, áo dài cách tân xuất hiện đa dạng hơn với các thiết kế cổ áo thoải mái như cổ tim, cổ tròn, cổ thuyền, cổ vuông,… nhưng vẫn giữ trọn vẹn vẻ đẹp truyền thống vốn có. Nắm bắt kịp thời xu hướng thời trang mới, những nhà may áo dài nổi tiếng lúc bấy giờ như Thanh Khánh, Dung Dakao đồng loạt giới thiệu các mẫu thêu trên lụa hay vẽ hoa lá bắt mắt trên tà áo, đồng thời cập nhật nhiều họa tiết vải cùng màu sắc mới mẻ.
Phụ nữ Sài Gòn cũng dần trút bỏ áo lót xiêm yếm truyền thống và thay bằng nội y phương Tây. Những mẫu áo ngực cúp ngọn thịnh hành trên thế giới vào thập niên 40 dần trở nên phổ biến ở miền Nam Việt Nam vào những năm 60.
Nhạy bén trong việc cập nhật xu hướng thời trang mới nhưng vẫn giữ trọn vẹn vẻ đẹp truyền thống vốn có đã góp phần “nâng tầm” gu thời trang của những quý cô Sài Gòn thời ấy. Họ xuất hiện đầy phá cách, “nổi loạn” trong tà áo dài thanh thoát, tóc bob đánh phồng, đầu cột khăn lụa và không quên đeo chiếc kính mắt mèo sang chảnh. Hình ảnh ấy như điểm giao thoa hoàn hảo giữa thời trang Đông - Tây thập niên 50.
Dưới ảnh hưởng của văn hoá Tây Phương, thời trang những năm 60 của các cô gái chứng kiến một cuộc “cách mạng” lớn. Họ bị thu hút bởi những chiếc váy suông mini sành điệu của các quý cô Âu-Mỹ và nhanh chóng áp dụng chúng vào cuộc sống đời thường của mình. Thập niên 60 cũng đánh dấu sự ra đời của các thiết kế thời trang táo bạo và đề cao vẻ đẹp nữ quyền.
Các quý cô Sài Thành trẻ trung, bạo dạn trong những các kiểu váy suông ngắn trên đầu gối (chân váy juyp xếp ly, chân váy chữ A và váy đuôi cá) hoặc đầm xòe để dạo phố. Họ phá bỏ mọi rào cản của quy tắc ăn mặc xưa cũ của thế kỷ trước và hội nhập cùng các trào lưu mới từ phương Tây.
Thập niên 70 dường như là cột mốc đáng nhớ với sự bùng nổ mạnh mẽ của quần ống loe. Nếu như trước đó, phụ nữ luôn gắn liền với các thiết kế váy đầm thướt tha, nữ tính thì sự xuất hiện của quần jeans như cuộc cách mạng khẳng định bình quyền trong thời trang. Các cô gái Sài Thành bấy giờ sành điệu xuống phố trong chiếc quần jeans với ống loe dần từ phần bắp chân, phối cùng áo thun, sandals đế bằng hay giày kitten heels và túi xách. Cách phối đồ này đến nay vẫn luôn là nguồn cảm hứng lớn cho thế hệ trẻ.
Kỷ nguyên 80 là thời điểm mà các tinh hoa phong cách giao thoa hoàn hảo cùng nhau và nâng tầm di sản thời trang những năm 60, 70. Thời gian này, phái nữ mạnh dạn trải nghiệm với phong cách menswear mạnh mẽ. Họ đầy thu hút và thanh lịch trong thiết kế trang phục có phom dáng cứng cáp như suit, áo blazer hay quần âu. Nữ giới đặc biệt ưa chuộng các bản phối áo sơ mi sơ-vin gọn gàng cùng quần âu cạp cao, mang đến hình ảnh phụ nữ Sài Gòn thanh lịch, hiện đại, duyên dáng. Phái đẹp Sài Gòn đã tạo nên những bản phối “vượt thời gian” và chưa bao giờ lỗi mốt đến tận ngày nay.
Mỹ nhân Sài Thành trong những năm 90 không ngại thử sức với những món đồ táo bạo, khoe trọn đường cong cơ thể quyến rũ như áo crop top, áo hai dây phối cùng quần jeans cạp cao hay các thiết kế mom jeans bụi bặm. Bên cạnh đó, họ cũng ưa chuộng những bản phối mang màu sắc tươi sáng và họa tiết nổi bật.
Ngoài ra, phụ kiện khăn turban sắc màu cùng trang sức hoa tai và vòng cổ hạt nhựa bản to hay cổchoker cá tính cũng được các nữ minh tinh lúc bấy giờ lăng xê nồng nhiệt. Dù không khoác trên mình những bộ cánh hàng hiệu, phụ nữ Sài Gòn lúc bấy giờ vẫn toát lên vẻ đẹp yêu kiều, đầy sức hút nhờ vào gương mặt thanh tú và thân hình đáng mơ ước.
Những năm 2000 đánh dấu cột mốc quan trọng trong sự chuyển giao của kỷ nguyên công nghệ mới. Từ đó, xu hướng thời trang cũng có những ảnh hưởng và thay đổi mạnh mẽ. Bên cạnh mốt quần ống loe sành điệu từ những năm 70, các tín đồ thời trang cũng ưu ái những thiết kế quần jeans cạp trễ được thêm thắt phụ kiện thắt lưng cầu kỳ. Những bản phối tràn ngập màu sắc nổi bật với chân váy xếp ly ngắn, quần legging màu nổi mặc cùng mini juyp, áo hai dây,… là hình ảnh đặc trưng của phong cách thời trang Sài Gòn trong những năm 2000s.
Link nội dung: https://cmp.edu.vn/phong-cach-sai-gon-xua-a28865.html