Giữa nhịp sống xô bồ, hối hả, chúng ta vẫn thường hoài niệm về ngày thơ bé. Nơi đó có đầy kỷ niệm vui, cũng có thể là kỷ niệm buồn nhưng tất cả đều quý giá và không thể thay thế được. Thông qua những bài thơ hay về tuổi thơ dưới đây, hy vọng mỗi người sẽ tìm lại được khoảng trời đẹp đẽ của mình.
Những bài thơ hay về tuổi thơ
Có người cho rằng, tuổi thơ chính là nơi lưu giữ những hồi ức tươi đẹp và diệu kỳ nhất của đời người. Có lẽ vì vậy mà nguồn cảm hứng dành cho những bài thơ về tuổi thơ mới dạt dào và chứa nhiều cảm xúc đến vậy!
Tuổi thơ (Nguyễn Duy)
Tuổi thơ tôi bát ngát cánh đồng
cỏ và lúa, và hoa hoang quả dại
vỏ ốc trắng những luống cày phơi ải
bờ ruộng bùn lấm tấm dấu chân cua
Tuổi thơ tôi trắng muốt cánh cò
con sáo mỏ vàng, con chào mào đỏ đít
con chim trả bắn mũi tên xanh biếc
con chích chòe đánh thức buổi ban mai
Tuổi thơ tôi cứ ngỡ mất đi rổi
năm tháng trôi qua không bao giờ chảy lại
cái năm tháng mong manh mà vững chãi
con dấu đất đai tươi rói mãi đây này
Người ở rừng mang vết suối vết cây
người mạn bể có chút sóng chút gió
người thành thị mang nét đường nét phố
như tôi mang dấu ruộng dấu vườn
Con dấu chìm chạm trổ ở trong xương
thời thơ ấu không thể nào đánh đổi
trọn kiếp người ta chập chờn nguồn cội
có một miền quê trong đi đứng nói cười
Tuổi thơ nào cũng sẽ hiện ra thôi
dầu chúng ta cứ việc già nua tất
xin thương mến đến tận cùng chân thật
những miền quê gương mặt bạn bè.
Tuổi thơ, nhìn lại… (Nguyễn Đức Mậu)
Con chuồn ớt chấm đỏ vào đám lá
Mắt hạt cườm bắt sợi nắng vàng rơi
Đôi cánh mỏng như từ xa lắm
Xập xòe bay suốt tuổi thơ tôi
Nơi cầu ao cây bưởi nở giêng hai
Bầy ong mật động màu hoa trắng
Trứng ếch giăng lấm tấm vạt ao bèo
Gốc sung già ứa dòng nhựa đắng
Tôi nhờ cha tôi phất hộ cánh diều
Sợi dây mỏng buộc hồn tôi vào xóm mạc
Trời xanh tràn đôi mắt trẻ trong veo
Bãi cỏ xanh trải chiếu tôi nằm
Râu con dế rung rung hồi hộp lạ
Tôi có niềm vui kẻ thăm dò, khám phá
Những ô tròn đùn đất
Chứa đầy bí mật tuổi thơ tôi
Cánh chim bay cho lối ngõ rộng dài
Bàn chân trẻ đuổi chi hoài chấm nhỏ
Túi áo nhốt ve buộc hờ nút cỏ
Nghe râm ran mùa hạ hát ra lời.
Cây đa làng vương vương tơ trời
Ngôi miếu nhỏ mịt mờ hương khói
Con nhện trắng, con nhện vàng mê mải
Giăng tơ vào câu hát mẹ ru tôi
Tiếng hót chào mào làm quả đa rơi
Làm gió động thả thuyền đôi bằng lá
Quả đa rơi nổi vàng giếng đá
Ngỡ chim trời gửi cá mấy chùm sao
Vòm xanh rộng như mọc từ truyền thuyết
Nhắc tên làng
Tôi nhớ:
Ngọn đa cao…
Những hạt bàng như tuổi thơ năm nao
Biết mọc thành cây, gây thành bóng mát
Mùa phượng đỏ đi qua nhiều niên học
Lại nở vào trang sách các em tôi
Một quãng đời trong trẻo thơ ngây
Áo quần loang vết mực
Rồi khôn lớn lúc nào không biết
Lớp bạn bè cùng lứa với tôi xưa
Không ai có hai lần tuổi thơ
Không ai có hai lần tuổi trẻ
Ơ này con chuồn ớt đỏ
Sao chiều nay bắt nắng ở vai tôi…?
Lớn lên cùng tuổi thơ (Thụy Anh)
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mệt mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ trèo me, nhặt sấu
Làm thước đo cho những quãng đời
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau...
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Và lớn lên...
Con đường tuổi thơ (Tạ Thăng Hùng)
Tôi trở về con đường nhỏ ngày xưa
Bàn chân đất, lấm lem thời thơ trẻ
Vẫn tên xóm, tên làng xưa, tên xã
Vẫn hàng cây ru gió hát bốn mùa
Những hàng cây che ngày nắng, che mưa
Che mái tóc tuổi thơ vàng hoe nắng
Che gió lạnh mùa đông, che những ngày bão táp
Che nỗi buồn vô cớ thuở xa xưa
Những con đường, không ngủ giấc ban trưa
Để chờ đợi những bàn chân qua lại
Những sáng sớm người ra đồng gặt hái
Chiều hoàng hôn mờ mịt lối đi về
Nơi ta nghe sóng hát phía bờ đê
Tiếng ai gọi đò ơi thân thương quá
Những cô gái gánh nước, hồng đôi má
“Để người đi xa năm tháng mãi ngóng về”
Nơi phượng hồng nở gọi những mùa ve
Bằng lăng tím như nỗi lòng thương nhớ
Màu khăn đỏ thắm nụ cười thuở nhỏ
Buổi đến trường, chân đất những ngày xưa
Cây ven đường, ong bướm rủ nhau qua
Cây hoa dại mọc lên chùm hoa dại
Có cô bé bồi hồi tranh nhau hái
Bông hoa cài lên tóc, gió đung đưa
Ôi con đường ngập nước những cơn mưa
Bong bóng nổi bồng bềnh, cầu vồng long lanh sáng
Con thuyền giấy, chòng chành quay bốn hướng
Mưa ướt chìm theo dòng nước trôi đi
Ngày nắng về chơi đánh đáo, chơi bi
Đêm trăng sáng, chơi trốn tìm, nhảy múa
Những kỷ niệm ngày xưa, tiếng sáo diều còn đó
Nay tôi về mà cứ ngỡ đang mơ
Chẳng thể nào quên, con đường nhỏ ngày xưa
Bao lần đợi mẹ về mua tấm bánh
Những ngày nóng, những ngày đông giá lạnh
Đôi vai gầy mẹ gánh nặng đời con
Năm tháng đi qua, đất đá, sỏi mòn
Vầng trăng sáng hôm nay vẫn là vầng trăng cũ
Bàn chân ta dẫu có đi qua bao nẻo đường xứ sở
Vẫn là bàn chân cũ của đường xưa
Con đường thân thương năm tháng tuổi thơ
Cũng có thể là con đường mà bàn chân tôi đi qua nhiều nhất
Thế giới rộng bao la, nhiều con đường đẹp lắm
Nhưng đẹp nhất vẫn là con đường ngày xưa chân đất
Có cô bé cười như nắng cạnh nhà tôi…
Mái trường tuổi thơ (Tạ Thăng Hùng)
Mái trường tuổi thơ tôi
Đi qua những mùa hè
Trên tay cầm hoa phượng
Sân trường rộn tiếng ve
Mái trường tuổi thơ tôi
Bao năm ta đến trường
Trên vai quàng khăn đỏ
Tình bạn bè mến thương
Mái trường tuổi thơ tôi
Yêu sao tiếng trống trường
Bảng đen và phấn trắng
Bao nỗi niềm vấn vương
Những mùa hè đi qua
Chia tay lòng bịn rịn
Hẹn nhau ngày khai giảng
Áo mới mùa thu sang
Ôi mái trường tuổi thơ
Cho ta bao kỷ niệm
Những buồn vui, mơ ước
Từ buổi học đầu tiên
Mái trường tuổi thơ tôi
Không bao giờ quên được
Bạn bè, thầy cô giáo
Là bầu trời yêu thương.
Lời thề cỏ may (Phạm Công Trứ)
Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi vàng, tuổi ngọc - tôi ngờ lời ai
Thuở ấy tôi mới lên mười
Còn em lên bảy, theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín cỏ may
Áo tôi đứt cúc, mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Thế rồi xinh đẹp là em
Em ra tỉnh học em quên một người
Cái hôm nghỉ Tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn, em tôi quần bò
Gặp tôi, em hỏi hững hờ
“Anh chưa lấy vợ, còn chờ đợi ai?”
Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê
Trăng vàng đêm ấy, bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may...
Thơ về tuổi thơ ngắn gọn, ý nghĩa
Kỳ lạ là càng trưởng thành, con người lại càng hoài niệm những điều xưa cũ, hoài niệm những ký ức tuổi thơ tưởng như đã trôi vào dĩ vãng. Không chỉ bởi đó là khoảng thời gian chúng ta được sống vui vẻ, hồn nhiên nhất mà còn bởi, đối với cuộc sống của mỗi người, đó là phần vô cùng quan trọng.
Chùm thơ về tuổi thơ ngắn nhưng giàu cảm xúc và ý nghĩa dưới đây sẽ giúp bạn tìm lại cảm giác được sống trong những năm tháng bình yên ấy.
Tuổi thơ (Lưu Quang Vũ)
Hoa nào đẹp bằng hoa tuổi thơ
Ổi nào ngon bằng ổi năm xưa
Suối nào mát bằng suối hồi còn bé
Vẫn tắm mùa hè xao động nắng trưa.
Võng nào êm bằng võng ru ngày ấy
Trang giấy nào thơm bằng giấy khai trường
Câu thơ nào hay bằng câu ca dao tập đọc
Ai xinh bằng cô bạn nhỏ mến thương.
Kỷ niệm tuổi thơ (Xuân Quỳ)
Cào cào áo đỏ áo xanh
Bướm bay chấp chới hoa chanh hoa cà
Chuồn chuồn cao thấp la đà
Đống rơm, đống rạ là nhà của tôi.
Cỗ bàn, mâm bát, gạo xôi
Hội hè, cưới hỏi kết đôi vợ chồng
Ao làng, thuyền lá, bến sông...
Trong giấc ngủ cứ bềnh bồng hiện ra.
Tuổi hoa cùng với tuổi già
Thời gian như một bài ca nối dài.
Tuổi thơ (II) (Trương Nam Hương)
Mùa xuân theo mẹ lên chùa
Oản, xôi cũng nhận - chuỗi, bùa cũng đeo
Mẹ quỳ, tôi nép quỳ theo
Lạy từ ngọn cỏ lạy veo… tới trời!
Tuổi thơ (Nguyễn Phong Việt)
Bán hàng bông bụt đỏ tay
Ước mơ đem đổi lá cây lấy tiền
Ngây ngô năm tháng dưới hiên
Tuổi thơ giờ chỉ mơ riêng một người.
Tuổi thơ có bà (Phạm Anh Xuân)
Bà đi chợ về
Cháu chờ trước ngõ
Bà ơi bà ơi
Bánh đa vừng vỡ
Chiều nay trang vở
Đỏ chói điểm mười
Cháu khoe rối rít
Bà ơi bà ơi
Tiếng cháu rộn vui
Mắt bà trẻ lại
Tuổi thơ có bà
Tuổi thơ còn mãi.
Kỷ niệm tuổi thơ (Hoàng Lang)
Hè về nước cũng lên cao
Tuổi thơ gợi lại biết bao mặn nồng
Xuồng khua nước chảy giữa đồng
Giăng câu tha lưới hái bông điển vàng.
Thơ về ký ức tuổi thơ
Giữa cuộc sống bộn bề lo toan, thơ về ký ức tuổi thơ không chỉ khơi gợi lên nỗi nhớ mà còn tựa như "liều thuốc" tinh thần giúp chúng ta vượt qua những thời khắc khó khăn. Và như một lẽ dĩ nhiên, ký ức này cũng trở thành nguồn cảm hứng sáng tác tuyệt vời trong thi ca.
Ký ức tuổi thơ (Đào Phong Lan)
Tôi trở về tìm lại tuổi thơ
Rét tháng Ba tan trên mái nắng
Con đường vắng, ô cửa vắng
Cây bàng ơi...
Cánh diều xưa đã theo gió lên trời
Mà sợi dây còn dùng dằng mặt đất
Cái thuở đi tìm quyển sách nằm trong cặp
Con dế bỏ quên đã chết tự bao giờ...
Đồi lau buồn phơ phất trong mưa
Cây sáo trúc buồn tênh còn một nửa
Bê vàng ơi, ở đâu về ăn cỏ
Cỏ mọc già ở phía trăng non.
Chuyện cũ tuổi thơ (Lâm Thị Mỹ Dạ)
Một lỗi lầm của tuổi thơ xa
Tiếng gà, tiếng gà bắt tôi nhớ lại
Chiều đầu thu nắng mềm như lụa trải
Mẹ tôi đi chợ xa, nhà vắng, một mình tôi
Có một chị gà đẻ ổ trứng tròn
Và chị ấp suốt hơn nửa tháng
Buổi sáng ấy tôi nghe chíp chíp
Tiếng phát ra từ cái ổ rơm
Tôi lấy roi đuổi chị gà đi
Mắt tròn xoe đứng nhìn chăm chú
Kìa, lạ chưa có bao cái mỏ
Chìa ra ngoài lớp vỏ kêu lên
Chíp, chíp, chíp gian nhà vui thêm
Chíp, chíp, chíp... lòng tôi hớn hở
Tưởng những chú gà thiết tha gọi cửa
Để được tự do chạy nhảy ngoài vườn.
Mắt tò mò tôi nhìn ổ trứng
Rồi lấy tay bóc lớp vỏ đi
Những chú gà tôi vừa giải thoát
Lông chưa khô, chân run dưới nắng trời
Tôi vui sướng vỗ tay reo nhảy
Quanh đàn gà đủ màu sắc tươi vui
Bỗng những chú gà ngã lăn ra đất
Chân nhũn mềm, hai mắt nhắm nghiền
Mẹ tôi về không lời mắng chửi
Nhìn đàn gà, mắt trách móc nhìn tôi
Rồi mẹ nói: - Con ơi, chưa đến lúc
Đàn gà đây ngày nữa mới ra đời.
Sông cuộn dòng, năm tháng dần trôi
Hoa cải vàng ơi, tôi đâu còn bé
Và mỗi khi nghe tiếng gà gọi mẹ
Tôi lại nhớ về chuyện cũ xa xôi.
Tuổi thơ (I) (Trương Nam Hương)
Trong giấc ngủ của con
Đỏ ối trời hoa gạo
Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão
Mùi rơm rạ huây hoai
Mùi bùn non ngây ngái
Tuổi thơ con lấm láp bãi bồi
Cho chuồn ngô cắn rốn
Tưởng sông Hồng hẹp hơn
Thân chuối lạc đã vớt con lúc đuối.
Trong giấc ngủ của con
Đỏ rát trời đạn lửa
Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh
Tất tả gánh gồng xuôi ngược
Cháu con một đầu, nồi chảo một đầu
Con ngồi hát giữa chập chèng xoong chậu
Con đâu hay bà và mẹ khóc thầm
Tưởng khóc thế là chiến tranh mau hết
Nhưng bom đạn dường như không cần biết.
Trong giấc ngủ của con
Không có bà Tiên, cô Tấm
Chỉ có u u những hồi còi báo động
Và chiếc chạc xoan muốn được hóa nỏ thần
Chỉ là giấc mơ thôi nhưng bà, mẹ vẫn tin
Cái khao khát thơ ngây cũng giúp người lớn sống
Đất nước trường tồn từ chắt chiu hy vọng
Trong mỗi căn hầm
Có tiếng dế tuổi thơ con!
Ký ức tuổi thơ (Trần Đình Thọ)
Bây giờ trẻ con không còn hát đồng dao nữa
Cũng quên luôn tiếng sáo thả lưng đồi
Tôi trở về con chuồn kim bậu cửa
Cánh chạm vào ký ức tuổi thơ tôi
Bây giờ câu lục bát cũng mồ côi
Chị tôi ru con bằng dàn Hi-fi cực ấm
Cháu tôi như lúa đòng đòng còn ngậm
Sẽ lớn lên bằng bài hát xứ người
Tôi trở về tượng đá toát mồ hôi
Đình làng xưa con cháu về tụ họp
Trong tiếng mèo đêm tìm nhau rạo rực
Tôi bàng hoàng nghe tiếng thở nhân gian
Tôi về đây gõ vào mảnh hồn làng
Tiếng chuông mẻ quá chừng lạc lõng
May còn có đôi người già bật khóc
Nhớ một thời quan họ rủ nhau đi.
Nhớ lại tuổi thơ (Đoàn Thuận)
Đôi khi ngồi nhớ lại đời
Thấy ta côi cút một thời trẻ con
Bấm chân bùn vượt lên non
Cha vào thiên cổ. Ta còn riêng ta
Dưới trăng đâu tỏ màu hoa
Ôm bao mộng ước ta qua đồng chiều
Tưởng đời như một cánh diều
Vi vu bay giữa bao nhiêu mây trời
Ấu thơ ơi, thuở đầu đời
Một ly rượu ngọt ta mời mọc ta
Từng ngày ga xép tàu qua
Từng trang sách mở, dần xa tuổi mình.
Tết của tuổi thơ (Lê Minh Quốc)
Tết đến lúc nào không biết nữa
Đêm tinh khôi em vừa chạy ra sân
Nồi bánh chưng cười trên bếp lửa
Những trò chơi rồng rắn dẻo bàn chân
Nào cầm tay nhau dung dăng dung dẻ
Dắt trẻ đi chơi đến cửa nhà trời
Con ngựa đứt cương ba vương ngũ đế
Chi chi chành chành đuổi muốn hụt hơi
Ông giẳng ông giăng xuống ăn cơm nếp
Ông giằng búi tóc ông khóc ông cười
Ông Nỉnh ông Ninh hàm râu cá chép
Chuồn chuổn chuồn chuồn cắn rốn biết bơi
Nồi đồng nấu ốc, nồi đất nấu ếch
Em đọc thật nhanh thì bị vấp hoài
Đếm một hai ba nu na nu nống
Súc sắc súc sẻ chờ mẹ cho khoai
Mít mật mít gai mười hai thứ mít
Nhà nào còn lửa mở cửa bước vào
Em tập tầm vông tay không tay có
Có gì? Có tán? Tán gì? Tán chầu?
Chầu gì? Chầu bụt! Kéo cưa lừa sẻ
Thợ khỏe cơm vua, thợ thua cơm làng
Cùng ếp nhong nhong đánh con ngựa gỗ
Chạy quanh sân nhà cất tiếng cười vang
Cùng nhịp bàn tay như tiếng sóng vỗ
Ra sức kéo gỗ hò uẩy dô ta
Con quạ lợp nhà mai em ngồi học
Trang vở điểm mười đỏ rực như hoa
Nào oẳn tù tì! Cái gì? cái kéo!
Cùng kéo co nhau ngày Tết đến rồi
Nối bánh chưng xanh con chim lè lưỡi
Chơi trò chơi nhỏ em gọi Tết ơi!
Gặp lại tuổi thơ (Lệ Thu)
Ngược dòng năm tháng cuộc đời ta
Anh gặp lại tuổi thơ mình đã mất
Dòng sông xanh trụ cầu nước ngập
Mái nhà xưa thay chủ đã bao lần
Góc phố chiều nào mưa dầm
Chiếc áo tơi lá kè đi học
Đôi chân nhỏ bám vào mặt đất
Bé yêu ơi, có lạnh không nào!
Mái tóc mềm dợn sóng nao nao...
Sợi bạc, sợi đen đẫm ướt
Giọt mưa năm mươi năm về trước
Bây giờ còn chưa khô?
Anh cười - nụ cười ngây thơ
Chiếc lược cầm tay thỏ thẻ:
- Chải, chải... cho anh
làm nũng thế
Để em quên bao nỗi nhọc nhằn
Hôn vầng trán nồng nàn
và chải tóc cho anh.
Tìm về tuổi thơ (Nguyễn Lê Hằng)
Con tìm về nơi bến bình yên,
Để thấy mái tóc cha đã bạc,
Bảy mươi tuổi, một chặng đường cha đã bước,
Khát vọng xưa trao con,
Con nhặt những vần thơ cha viết dở
Có cây hoa đào nở, cây lê trắng sân nhà.
Những chắt chiu bình yên và dản dị.
Ấm lòng con trong giá lạnh mùa đông.
Con gặp kỷ niệm của cha khi đi đến mùa xuân,
Gặp Sa Pa bước vào ngày mới,
Gặp ngôi nhà tuổi thơ đơn xơ mà vắng vẻ,
Các con lớn rồi dang rộng cánh bay xa.
Con về đây dừng lại trước hiên nhà,
Cây Đỗ trọng hoa nở xanh vòm lá,
Vẫn dáng cha chờ con trong tư lự,
Vẫn vòng tay ấm áp bốn mùa xoay.
Con gặp gì khi đi tới mùa xuân,
Có cánh én trở về từ mắt trời ấm áp.
Gặp ước mơ và khao khát,
Ngọn lửa hồng cha sưởi ấm cho con.
Cánh diều tuổi thơ (Huy Tùng)
Bờ đê những buổi chiều hè
Là nơi lũ trẻ mải mê thả diều
Cánh diều nhỏ bé tôi yêu
Làm bay bổng biết bao điều ước mơ
Diều ơi diều chớ hững hờ
Mải mê với gió diều chờ trăng lên
Ước mơ chưa kịp đặt tên
Diều bay cao vút mang lên lưng trời
Tuổi thơ thoả chí vui chơi
Ngày không có gió diều ơi tôi buồn
Lâu lâu, diều lại lên khuôn
Vụng về giấy dó dán luôn cho diều
Cật tre cong vút nắng chiều
Nâng niu lắm để cho diều lại bay
Bờ đê tôi lại mê say
Dây diều tôi kéo diều bay vút trời.
Từ giã tuổi thơ (Bằng Việt)
Ngỡ như đi suốt tuổi thơ
Tới chặng đường này nghỉ lại
Có gì bâng khuâng mãi
Những cánh hoa bìm gợi nhớ rất xa...
Ôi những xe trâu thủng thẳng vào cơn mưa
Bắt tuổi nhỏ nóng lòng theo bước một
Ôi những nương cao màu trăng lục nhạt
Gạo lốc nuôi ta mùa vơi mùa đây
Cách đã ba ngàn ngày
Lại trở lại đất này chung thủy
Đứng rạo rực trước cuộc đời chống Mỹ
Còn đeo ba-lô thắng Pháp sau lưng!...
Những gì xưa làm nên chiến công
Mười năm qua đã quen càng nhớ
Những người bạn trong mắt xưa bé nhỏ
Mười năm mà vụt vụt lớn lên
Cảnh vật in trong tâm tưởng bình yên
Mười năm thở nồng nàn xao động
Dung mạo còn như giống
Tầm cao đã khác rồi!
Đã qua bao suy nghĩ nhất thời
Qua tất cả những vui buồn bé bỏng
Thời gian như ngọn sóng
Lòng ta như đất bồi.
Bao nhiêu cơn mơ kỳ lạ trong đời
Nay còn lại những cơn mơ hữu ích
Bao năm tháng đã qua nhiều thử thách
Đôi mắt nhìn còn muốn hồn nhiên!...
... Hoa bìm ơi hoa bìm!
Vẫn tròn trặn, đơn sơ màu tím thế!
Như ước vọng mở lòng ta thủ thỉ
Có nét gì vẫn quyến rũ như xưa!
Thôi từ giã tuổi thơ!
Bước ra từ tám năm kháng hiến
Lấy sự tích anh hùng làm chỗn vịn
Lại bước vào cuộc kháng chiến lần hai.
Thôi từ giã tuổi thơ!
Xốc hành lý lên vai
Ta tính nốt những chặng đường đánh Mỹ
(Cái khó nhất chợt lúc này hoá rễ
Khi nhìn thấu mình tận đáy xưa, sau...)
Tuyển tập thơ về tuổi thơ và quê hương
Tuổi thơ và quê hương luôn hiện diện trong ký ức ngày thơ bé của mỗi người. Bởi vậy mà trong mỗi câu thơ hay về tuổi thơ nói riêng và những bài thơ về tuổi thơ nói chung, chúng ta luôn thấy được hình dáng nơi nuôi dưỡng mình trưởng thành.
Tìm về tuổi thơ (Bình Nguyên Trang)
Em tìm về tuổi thơ
Nơi hai miền đất lạ
Con cỏ gà vất vả
Bò lên triền giấc mơ
Em tìm về tuổi thơ
Nơi dòng sông dừng lại
Kỷ niệm lùi xa mãi
Con đò đêm lắc lư
Em tìm về tuổi thơ
Hoa cải vàng bến đợi
Có một người không nói
Cho lòng vơi nhớ thương
Em trở về quê hương
Tìm dấu chân thuở nhỏ
Thương giùm con còng gió
Suốt đời xây ước mơ
Em tìm về tuổi thơ
Khi mình không còn bé
Chỉ khổ lòng chú dế
Hát bên triền cỏ xanh.
Nơi tuổi thơ em (Nguyễn Lãm Thắng)
Có một dòng sông xanh
Bắt nguồn từ sữa mẹ
Có vầng trăng tròn thế
Lửng lơ khóm tre làng
Có bảy sắc cầu vồng
Bắc qua đồi xanh biếc
Có lời ru tha thiết
Ngọt ngào mãi vành nôi
Có cánh đồng xanh tươi
Ấp yêu đàn cò trắng
Có ngày mưa tháng nắng
Đọng trên áo mẹ cha
Có một khúc dân ca
Thơm lừng hương cỏ dại
Có tuổi thơ đẹp mãi
Là đất trời quê hương.
Làng quê tuổi thơ (Tiểu Bạch Lộ)
Rời xa gió bụi thị thành
Tôi về lại với màu xanh ruộng đồng
Màu xanh cây lúa gieo trồng,
Màu xanh trời biển mênh mông bạt ngàn.
Thuở xưa những buổi chiều tàn
Vui cùng chúng bạn bên đàn trâu đen
Nhưng rồi đến lúc lớn lên
Đứa còn quê cũ, kẻ miền phố xa...
Có chăng quê vẫn hiền hoà
Sáo diều vẫn thổi hoà ca yên bình
Cây đa, giếng nước, mái đình
In vào ký ức bóng hình làng quê
Nhớ cổng làng, nhớ con đê...
Chao ôi muốn lắm! Trở về tuổi thơ.
...
Con thuyền xuôi bến mộng mơ
Cứ nằm im mãi bên bờ...ước mong...
Quê hương (Giang Nam)
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được...
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích...
Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ tôi đi
Cô bé nhà bên - (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi!)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại...
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa...
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
- Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng...
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Đau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi...
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.
Ngày thơ bé, ta vẫn thường mong nhanh trưởng thành, khi thành người lớn rồi, ta lại mong được bé lại. Nhưng dòng đời cứ thế chảy trôi, con người chỉ thể tiến về phía trước.
Chỉ mong rằng, những câu thơ hay, những bài thơ về tuổi thơ này sẽ giúp mỗi người hồi tưởng lại khoảng trời đáng giá khi ấy!
Đừng quên theo dõi VOH - Thường thức để cập nhật nhiều bài viết hay.