Lễ hội cỏ
Thời ấy chúng mình thương nhauhoa mua tím chiều trung du chín rạnhoa dại dưới khe ai đặt tên xuyến chi
Cái Thời-hoa rực cháy đã bay đigiờ cánh chim yêu nồng nàn khay cỏ lạtrao nhau trao nhau bất tận cánh đồngcánh đồng xưa thư tình dệt sợi mưa sợi nắng
Lễ hội cỏ xanh, Lễ hội cỏ trắngthay lời tỏ tình vụng dại triền đêhai Lễ hội cách nhau nửa thế kỷvới khí trời khác, ánh sáng khácquà tặng và nụ hôn cũng khác
Khi Cỏ hóa mốt, khi Cỏ lên ngôichúng ta thật sự đã già rồihay Hoa đã giàkhông biết nữa!
Hải Đường
Em về
Đợi em từ buổi đầu xa cáchHạ đến, thu sang, gió đông vàoBếp nhỏ một chiều ngưng thắp lửaTrong lòng một nửa nhớ nôn nao…
Em về như nắng mùa xuân tớiMặc rét đầu đông trút lá vàngAnh như đứa trẻ thời xa lắmNáo nức Giao thừa đón xuân sang.
Trương Đăng Lân/Tháng 11.2021
Sao nỡ?!
Sao nỡ đêm dạ hộiMột sơ suất nhỏ nhoiEm cứ giận anh hoàiKhiến trời mây u ám?!
Sao nỡ thu mới chớmBàng rụng lá, đổi màuSao nỡ liễu bên hồCứ hững hờ với sóng?!
Sao nỡ bờ cát trắngLại chặn dòng triều dângĐể thuyền anh cô đơnMắc cạn bên đảo vắng!
Rồi bão, giông cũng hếtNắng đã bừng nơi nơiĐào, hoa ngợp triền đêNgười chen chân ngắm chọn
Gặp em, lòng chộn rộnSẻ chia điều từ tim:Sao nỡ để tình xuânNhạt phai theo năm tháng?!...
Nguyền Hồng Vinh/ Xuân 2022
Đi thuyền ra cửa Ba Lạt
Đâu là Hà Lạn? Đâu là Lân?Ngô Đồng mờ thẳm dưới mênh môngBa Lạt phá hội ra biển lớnHuy hoàng chớp mắt mấy trăm năm*.
Sáng nay chèo thuyền ra cửa bểSông Hồng uể oải nước Hải ĐôngTrời xanh sóng đỏ còn nguyên đấyHạt cát vùi sâu tự núi nguồn.
Tay bạt mái chèo trong gió sóngNước non sông núi cũng phận ngườiLạch nhỏ cồn con cơn biến cốMới thành cửa bể mở trùng khơi
Đời người sóng cuộn và mưa bãoNhư hạt bụi mờ trên mặt sôngSông Hồng đã oải mà ta nghỉHoài cửa Lạn, Lân, hoài Ngô Đồng!
Nguyễn Thành Phong/ Cuối năm 2021
* Nhắc đến sự kiện “Ba Lạt phá hội” năm 1787, sông Hồng phá cửa Lạn, cửa Lân của sông Ngô Đồng làm nên cửa lớn Ba Lạt như ngày nay.
Thực đơn mùa thu
Người ngồi một góc mùa thuBàn ăn trải lá, menu nắng vàngHồ đầy-ly cốc thời gianKhởi lên đại tiệc giữa thành phố mây
Ngậm ngùi nếm những tàn phaiLàm sao quên được món khai vị này?Tan ra đầu lưỡi hương đầyGắp chiều phong toả, chấm ngày cách ly
Rót thương yêu phút chia lìaĐầy thêm chút nữa, có khi nhẹ lòng?Người xin món chính- mưa nguồnRắc thêm chớp bể cay nồng nhớ mong?
Ngày vừa hết chỗ thu dungThực đơn còn một tương phùng cõi xưa?Món kèm - giây phút giao mùaGiọt ngâu mặn trắng sương mù tiễn đưa
Vu lan lặng cả chuông chùaHeo may thêm lạnh cho vừa lối xaTái trời một khúc bi caDọn ra tráng miệng, gọi tà dương đâu?
Thực đơn thu - dẫu cũ nhàuNgàn sau chắc vẫn nguyên màu lãng khuây.
Nguyễn Tiến Thanh/Cuối tháng Ngâu 2021
Quất trái mùa
Trái quất sót đỏ từ nguyên độ TếtChợt tháng Ba bừng trắng muốt đơm hoaXuân sắp qua hương cây còn ở lạiNhư mách luân hồi đời chẳng tàn phai.
Bùi Đức Khiêm/ Mùa Xuân, 2022
Đuôi mắt vết chân chim
Có cần photoshop không emVườn lá nguyên xanh, bướm ong vẫn thếVết chân chim đuôi mắt huyền diễm lệVẻ đẹp lo toan, vẻ đẹp tảo tần
Vết tất bật mùa hè, vết bận bịu mùa đôngVết như cánh chim bay trong gió bãoChăm chồng con từng bát cơm manh áoHương ngạt ngào những vết chân chim
Có cần photoshop không emMầm đã lên xanh những tháng năm vất vảHoa rực rỡ không chọn già hay trẻLúa óng vàng những vết chân chim
Có cần photoshop không emNhững nhọc nhằn thành bờ xôi ruộng mậtHương đồng nội nồng nàn da diếtXin ngày hôn lên vết chân chim...
Đinh Xuân Trường